hãy gọi chú bằng anh

Chương 42: (end): em sẽ gọi "chú" bằng "anh". Trời lúc này đã khuya, cô đang chìm đắm đến tận cùng nỗi đau, cô cứ nhìn ngắm ảnh của anh rồi vô thức thì thầm: \- Chú quay về đi, em sẽ ngoan, sẽ nghe lời chú. Chú muốn được nghe em gọi chú bằng anh màmau quay về để nghe em gọi điđừng bỏ em lại một mình Trong khoảng khắc dằn xé nỗi đau cô bỗng Gọi điện trên máy tính giúp người nghe và người gọi có khuôn hình rộng hơn. Tuy nhiên, bạn cần chú ý những vấn đề sau: Khi bắt đầu cuộc gọi, Facebook sẽ yêu cầu bạn bật quyền truy cập hình ảnh và mic. Do đó, hãy bấm Allow để mở hoặc Block để chặn. Nếu anh ấy vẫy tay gọi bạn khi hai người tình cờ gặp nhau thì điều đó có nghĩa là anh ấy đã bắt đầu chú ý đến bạn rồi. Hãy học cách giao tiếp bằng mắt. Hãy cho anh ấy biết sự hiện diện của bạn thông qua ngôn ngữ của đôi mắt mỗi khi chạm mặt chàng Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. Bạn đang đọc truyện Hãy Gọi Chú Bằng Anh của tác giả Yên Đan Amber. Một ngày đẹp trời cô gái xinh đẹp Nhược Ly bước vào nhà với bầu không khí đầy bất thường. \- "Con gái à! Con sẽ kết hôn...\_ Ba cô vui ra mặt hớn hở nói". \- "Cái gì vậy ba! Tự dưng bữa nay lại đùa như vậy, con mới 18 tuổi thôi mà!" \_ Cô cau mày khó hiểu. \- "Đùa gì mà đùa! Ba mẹ của Khắc Du đã sang hỏi cưới con theo đúng giao ước hai nhà năm xưa rồi!" \- "Ba nói gì ??? Khắc Du! Là chú Khắc Du sao ? \_ Cô đổ mồ hôi hột".\- "Chứ còn ai nữa, cái thằng đẹp trai, cao ráo cứ như người mẫu! Đã vậy còn là giáo viên tiếng anh, xuất sắc quá còn gì!" \-" Ba mẹ thừa biết con gọi bằng chú vì chú ấy hơn con tận 12 tuổi! Sao lại bắt con lấy ông chú đó!" \_ Cô tức giận. \-" Thôi nào con gái! Ba con chỉ muốn tốt cho con thôi. Khắc Du nó rất hiền mà lại học rộng đẹp trai có gì không tốt. Tuổi tác không thành vấn đề!" \_ Mẹ cô vỗ vai cô khích lệ. Cô hậm hực chạy lên phòng vừa chạy vừa hét lên \- " Con không lấy ông chú già đã bước sang tuổi tam tuần đó đâu! Thời đại nào nào rồi mà còn bắt buộc theo hôn ước! Ba thấy chú ấy hoàn hảo thì ba lấy đi!" Mấy ngày tiếp theo cô chơi chiêu chiến tranh lạnh với ba mẹ, đi học về là lủi thẳng lên phòng kẻo hai người họ lại ép ủ chuyện kết hôn. Nhưng chạy trời không khỏi nắng, chuyện gì tới rồi cũng phải tới... Mọi người sắp xếp mở một buổi tiệc ra mắt hai bên gia đình và cô bị mẹ canh chừng rất kĩ không để trốn thoát. Cô chẳng chịu trang điểm mà còn muốn mình trong thật xấu xí để ông chú kia vừa nhìn thấy là bỏ chạy mất dép. Nhưng vốn xinh đẹp tựa thiên sứ nên dù không trang điểm trong cô vẫn vô cùng quyến rũ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Năm Ấy Gặp Được Anh và Trọng Tử. Trang ChủNgôn TìnhHãy Gọi Chú Bằng AnhYên Đan AmberFull42 chươngBắt Đầu ĐọcLoading...Thể LoạiNgôn TìnhHài HướcKhácTác GiảYên Đan AmberSố Chương42 chươngTrạng TháiĐã HoànTóm tắtTác giả Yên Đan Amber Thể loại Ngôn Tình, Hài Hước, Hiện Đại Giới thiệu Mọi chuyện sẽ như thế nào khi chồng cũng là thầy giáo đang đứng lớp của? Oan trái hơn khi họ lại vì hôn ước hai gia đình mà phải về chung một nhà. Một cô gái xinh đẹp với tuổi đời rất trẻ và tính cách đầy nhiệt huyết. Một "ông chú" chững chạc, trưởng thành được xem như đã trải qua một phần ba cuộc đời. Liệu hai con người khác biệt ấy có thể dung hòa? Liệu tình yêu giữa họ có nảy nở? Phải chăng một ngày suy nghĩ của cô về "ông chú" có thể thay đổi? Tất cả sẽ có hồi đáp trong bộ truyện này! Hãy là người đầu tiên đánh giá cho truyện nàyChương Mới Cập NhậtChương 42Hãy Gọi Chú Bằng Anh - end Em Sẽ Gọi “chú” Bằng “anh”Chương 41Hãy Gọi Chú Bằng Anh - Chuyến Bay Định Mệnh + Anh...quay Về Với Em ĐiChương 40Hãy Gọi Chú Bằng Anh - Anh Xin Lỗi + Một Nửa Sự ThậtChương 39Hãy Gọi Chú Bằng Anh - Vạch Mặt Tiểu Tam 1 + Nỗi Lòng Đình TrânChương 38Hãy Gọi Chú Bằng Anh - Tự Trách + Vạch Mặt Tiểu Tam 1Toàn bộ chương của Hãy Gọi Chú Bằng Anh Tim cô phút chốc bỗng nhói lên bởi câu nói của anh, phải chăng anh muốn rời xa cô ? Vẻ mặt của cô trùng xuống buồn bã không chút che giấu. \- Tự lo cho bản thân ? Ý của chú là sao chứ ? Anh vẫn điềm tĩnh cẩn trọng băng bó vết thương cho cô... \- Chẳng phải lúc nãy em nói muốn ly hôn ? Cô chợt nhớ lại lời nói lúc nãy, một thứ cảm giác khó chịu đến tột cùng đang dâng trào trong lòng cô. \- Tôi...tôi nói gì thì chú cũng làm theo sao ? \- Em thấy hạnh phúc thì tôi sẽ làm! Lời nói dứt khoát không chút do dự đó của anh khiến cô nghẹn ứ cổ họng, chưa bao giờ cô có cảm giác muốn níu giữ ai như níu giữ anh lúc này, cô không muốn anh rời xa mình dù một chút... \- Tôi không hạnh phúc... \- Phải...vì em không hạnh phúc khi ở bên cạnh tôi nên tôi sẽ buông... \- Tôi không hạnh phúc khi sống thiếu chú! \_ Cô nhìn thẳng vào mắt anh. Anh thật sự rất bất ngờ trước câu nói của cô, anh không nghĩ rằng cô sẽ thốt ra bất kỳ câu nói ngọt ngào đối với anh vì chẳng phải cô rất ghét anh sao. Anh ngồi lại rất gần cô, hai tay anh chống ngang hông cô rồi mỉm cười dịu dàng. \- Em vừa nói gì, tôi nghe không rõ ? Thấy anh đang ở khoảng cách rất gần mình như vậy, tim cô đập nhanh liên hồi, mặt cô có lẽ cũng đỏ ửng cả lên nhưng với ánh nến mờ ảo như vậy chắc anh không nhận ra đâu... \- Chú không nghe rõ thì thôi vậy...\_ Cô xoay mặt về hướng khác né tránh ánh mắt của anh. \- Trông em lúc này rất đẹp! \_ Anh đưa tay vuốt má cô. Cô ngây người nhìn anh, cứ như thế này cô sẽ gục ngã trước anh mất... \- Chú làm tôi nhột đó! \_ Cô đẩy tay anh ra. Anh nhanh chóng nắm chặt lấy bàn tay cô rồi áp môi mình vào môi cô, cô bất ngờ cố đẩy anh ra nhưng chỉ vài giây cô đã bị cuốn hút vào nụ hôn của anh. Anh cắn nhẹ lên môi cô khiến cô có chút đau mà nhăn mặt...Lưỡi của cả hai quấn lấy nhau, anh khiến cô bắt đầu cảm thấy khó thở, nhận thấy điều đó anh tiếc nuối rời khỏi môi cô... \- Chú làm tôi xém ngạt thở rồi! \_ Cô trách móc nhìn anh. Anh đưa tay vén tóc cô rồi thì thầm vào tai cô \- Em hãy gọi chú bằng anh đi! Cô đưa mắt có chút bối rối nhìn anh \- Tôi...tôi quen gọi chú là chú từ khi còn nhỏ rồi... \- Nhưng giờ anh là chồng em, em phải gọi bằng anh! \- Thì cũng phải từ từ tôi mới sửa được... Anh ôm lấy eo cô kéo cô về phía anh, anh ôm cô vào lòng \- Em không được gọi anh bằng chú nữa có nghe chưa!\_ Anh xoa đầu cô. \- Nhưng tôi...à em...thôi bỏ đi. Thấy không thuận miệng chút nào! \_ Cô ngước mắt nhìn anh. \- Vậy thì thôi! \_ Anh buông cô ra. Anh xoay người sang hướng khác không ôm cô nữa, cô thấy anh như vậy cũng cảm thấy không vui chút nào, cô nắm lấy áo anh lay lay... \- Chú giận sao ? Em xin lỗi chú mà! Anh nghe cô năn nỉ mình như vậy trong lòng vô cùng vui sướng, vốn dĩ anh chỉ định thử liều lĩnh giả vờ giận cô xem thế nào vì hôm nay anh thấy cô rất ngoan và có vẻ đã thể hiện tình cảm với anh nhiều hơn, không ngờ cô nghĩ anh giận mình thật và điều khiến anh bất ngờ hơn cả là cô còn năn nỉ anh nữa chứ, nếu cô không năn nỉ anh thì anh sẽ là người làm lành trước như thường lệ thôi. Nhưng điều anh ấm ức là cô vẫn chưa chịu cô gọi một tiếng anh, đúng là cứng đầu thật mà... \- Xưng em nhưng vẫn gọi anh bằng chú! \_ Anh vờ lạnh lùng. \- Từ từ em mới sửa được, chú cũng biết từ nhỏ em đã gọi chú quen miệng như vậy rồi giờ đùng một cái bắt em gọi khác đi em thấy không quen mà...Đừng giận em... Anh đang quay lưng về phía cô nên không nhìn thấy vẻ mặt của cô nhưng chắc trông đáng yêu lắm đây, anh khẽ cười mãn nguyện...

hãy gọi chú bằng anh