giờ thì em đã biết mất anh đau thế nào

Nhớ giữ gìn sức khỏe, hoạt động phần dưới in ít thôi, anh mà phóng đãng quá coi chừng lão hóa sớm đấy. Ha ha." Mắt đau đáu nhìn vào màn hình máy tính, nụ cười trên môi dần tắt đi, giống như những gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ, lặng lẽ tản ra rồi biến mất. Một lúc lâu sau, ngón tay dài mảnh đặt trên bàn phím mới tiếp tục gõ xuống: Trời mưa lạnh rơi mà anh giờ ở nơi đâu Giờ thì em đã biết mất anh đau thế nào Biết cô đơn sẽ như thế nào Đến đây, hãy đến để khẽ hôn em và nói yêu thương Dù rằng em đã biết giấc mơ vỡ tan rồi My heart, i know that feeling em biết sẽ chẳng thể quay về như lúc xưa R.TEE: Vài dòng thư anh gửi đến em Nhằm giúp các em học sinh soạn bài các phương châm hôi thoạ i, các thầy cô soạn giáo án bài các phương châm hội thoại dễ dàng hơn, VnDoc đã biên soạn tài liệu này. Bài viết Các phương châm hội thoại lớp 9 bao gồm những kiến thức cơ bản, những đặc điểm chính của Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. Một mình em lang thang từng góc phốMôi mỉm cười mà lòng thì còn đauGiấu nước mắt trong tim thật sâuMùa đông giờ đây lạnh hơn khi không cóNhững chiếc hôn nồng nànThiếu những tiếng yêu người vẫn nói cho emUhhhhhh I knowEm biết sẽ có những lúc khi yêu giận hờnMà sao không thể quay lại với nhauTrời mưa lạnh rơi mà anh giờ ở nơi đâuGiờ thì em đã biết mất anh đau thế nàoBiết cô đơn sẽ như thế nàoĐến đây, hãy đến để khẽ hôn em và nói yêu thươngDù rằng em đã biết giấc mơ vỡ tan rồiMy heart, i know that feelingem biết sẽ chẳng thể quay về như lúc xưaVài dòng thư anh gửi đến emTình yêu này dường như mua đông đã tới gõ cửa đến xem Anh không biết vì đôi lần ta để môi dần xa vời nhau ,hay vì do cả hai vô tình vội muôn bước nên đã tuôn lời đauÁo anh đứt khuy em có thể khâu lại được nhưng tình yêu càng khâu thì con đường đôi ta đi càng ngược Nếu đổi lấy từng giọt mưa để nhìn thấy ánh nắng ban chiềuthi anh sẽ là cơn mưa kia... và mong rằng em sẽ hiểuNhạc Hàn version Một mình em lang thang từng góc phốMôi mỉm cười mà lòng thì còn đauGiấu nước mắt trong tim thật sâuMùa đông giờ đây lạnh hơn khi không cóNhững chiếc hôn nồng nànThiếu những tiếng yêu người vẫn nói cho emUhhhhhh I knowEm biết sẽ có những lúc khi yêu giận hờnMà sao không thể quay lại với nhauTrời mưa lạnh rơi mà anh giờ ở nơi đâuGiờ thì em đã biết mất anh đau thế nàoBiết cô đơn sẽ như thế nàoĐến đây, hãy đến để khẽ hôn em và nói yêu thươngDù rằng em đã biết giấc mơ vỡ tan rồiMy heart, I know that feelingEm biết sẽ chẳng thể quay về như lúc xưaVài dòng thư anh gửi đến emTình yêu này dường như mua đông đã tới gõ cửa đến xemAnh không biết vì đôi lần ta để môi dần xa vời nhauHay vì do cả hai vô tình vội muôn bước nên đã tuôn lời đauÁo anh đứt khuy em có thể khâu lại đượcNhưng tình yêu càng khâu thì con đường đôi ta đi càng ngượcNếu đổi lấy từng giọt mưa để nhìn thấy ánh nắng ban chiềuThi anh sẽ là cơn mưa kia... và mong rằng em sẽ hiểuUhhhhhh I knowEm biết sẽ có những lúc khi yêu giận hờnMà sao không thể quay lại với nhauTrời mưa lạnh rơi mà anh giờ ở nơi đâuGiờ thì em đã biết mất anh đau thế nàoBiết cô đơn sẽ như thế nàoĐến đây, hãy đến để khẽ hôn em và nói yêu thươngDù rằng em đã biết giấc mơ vỡ tan rồiMy heart, I know that feelingEm biết sẽ chẳng thể quay về như lúc xưaUhhhhhh I knowUhhhhhhUhhhhhh I knowUhhhhhhGiờ thì em đã biết mất anh đau thế nàoBiết cô đơn sẽ như thế nàoĐến đây, hãy đến để khẽ hôn em và nói yêu thươngDù rằng em đã biết giấc mơ vỡ tan rồiMy heart, I know that feelingEm biết sẽ chẳng thể quay về như lúc xưaGiờ thì em đã biết giấc mơ vỡ tan rồiMy heart, I know that feelingEm biết sẽ chẳng thể quay về như lúc xưaHow to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum Giờ thì em đã biết mất anh đau thế nào...Biết cô đơn sẽ như thế nào...Ngày yêu anh em sợ lắm khi nghĩ đến chia xa, bởi lẽ với em anh là người duy nhất mà em muốn giữ lại đến sau cùng. Nhưng giờ thì em đã biết thực ra nó không quá đáng sợ như em vẫn nghĩ, thực ra anh không yêu em nhiều như em vẫn nghĩ, và thực ra hạnh phúc mong manh đến thế...3 năm, với em, anh không còn là người yêu đơn thuần mà là một thói quen đặc biệt. Thói quen bởi em đã quá thuộc khuôn mặt ấy, quá thuộc mùi hương ấy, quá thuộc hình dáng ấy, thuộc đến mức trong mơ em vẫn nhớ đến, vẫn gọi tên. Đặc biệt bởi anh như điều gì quá đỗi gần gũi mà không thể cách xa, anh như một thói quen mà nếu mất đi sẽ là mãi mãi thiếu đi trong em...Nhưng cũng 3 năm ấy em đã nhận ra nhiều điều. Em đã không còn là cô bé ngây ngô ngày nào có thể sắn sàng bỏ cả thế giới sau lưng để yêu anh, không còn là cô gái mỏng manh dễ tổn thương như cánh bồ công anh bé nhỏ. Em giờ đây đã hiểu về anh, về em, về nhau, về nhiều điều. Em đã biết tình yêu không phải là viên kẹo ngọt mà ai cũng mơ tưởng, bên trong lại là nhân đắng chát mà không phải ai cũng muốn nếm xa anh em đã chọn cho mình cách thưởng thức tình yêu trong vị đắng chát của nó. Vị đắng nhè nhẹ mà lại thấm sâu vào tận tim. Có lẽ vài người sẽ la toáng lên khi họ nhận ra kẹo tình yêu không ngọt như họ nghĩ, vài người sẽ từ bỏ và tìm cách tránh xa, còn em, em chọn im lặng và chấp nhận. Cái cách nhẹ nhàng nhất sẽ khiến cho vị đắng không lan ra xa, nó mãi ở một góc trong tim, một góc mà em sẽ giấu đi thật sâu...Em đã biết tấm lưng ấm của anh còn là điều mà bao cô gái khác cũng mong dựa vào, biết trái tim anh còn cần trao yêu thương cho bao người... Sẽ là ích kỉ nếu em giữ anh cho riêng mình. Em chọn âm thầm từ bỏ bởi có lẽ đã đến lúc em nên trả anh về nơi anh thuộc về, nơi có nhiều mối bận tâm cần anh hơn em, nơi anh dành nhiều tình cảm hơn em...Em đã biết bao năm qua yêu thương em vun đắp thì ra có thể nhạt nhòa chỉ trong giây phútEm đã biết có những điều tưởng chừng như mãi mãi thì vẫn có lúc rời xaEm đã biết em có thể buông tay anh nhẹ nhàng đến vậyEm đã biết không có anh mọi thứ vẫn vậy, chỉ có trái tim em là đau nhoi từng cơnEm đã biết cô đơn không đáng sợ mà cái đáng sợ là trái tim không muốn tự doVà giờ, em đã biết mình sẽ mãi không thể cùng bước đi trên phố, không thể cùng uống trà, không thể cùng ngắm biển xanh...Em biết đau đớn, tổn thương là như thế nào nhưng em cũng biết mình phải tự yêu lấy chính mình, tự đưa đôi tay nhỏ bé ôm siết bờ vai gầy, tự lau đi những giọt nước mắt, tự bước đi đầy kiêu biết em sẽ ổn thôi mà...

giờ thì em đã biết mất anh đau thế nào