hôn nhân trong thù hận

Ai kết hôn cũng đều mong mỏi mình gồm một cuộc sống hạnh phúc, nhưng đôi lúc lại bao gồm cuộc hôn nhân Trong Thù Hận. Bạn đang xem: Hôn nhân trong thù hận Thù hận khiến cho con bạn ta luôn sống trong trạng thái khổ cực và oán thù giận ao ước tìm phương pháp để trả thù. Chỉ vì hiểu nhầm mà cô bị tín đồ mình yêu hành hạ và quấy rầy suốt một năm. Yêu trong cuồng hận là bộ phim tình cảm Thái Lan thấm đẫm yêu hận tình thù của "Bad guy bậc nhất đất Thái" Ken Theeradeth và đệ nhất mỹ nhân Thái Noon (Woranuch Wongsawan). Dở khóc dở cười với chuyện tình của cặp đôi "Oan gia ngõ hẹp" Ken Theeradeth đóng cặp với Janie Tienphosuwan trong "Điệp vụ chạy cưới" - Nỗi ám ảnh thù hận xuất hiện ở Giu li ét nhiều hơn. Nàng lo lắng day dứt không chỉ cho mình mà còn cả người yêu - Thái độ Rô mê ô quyết liệt hơn, chàng sẵn sàng từ bỏ dòng họ mình để đến với tình yêu. Cái chàng sợ là không có được, không chiếm được tình yêu của Giu li ét, sợ nàng nhìn mình bằng ánh mắt của sự thù hận… Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. Reads 94,542Votes 5,298Parts 43Complete, First published Feb 16, 2020Table of contentsChap 1. Sinh mạng của 2 đứa Feb 17, 2020Mon, Feb 17, 2020Chap 3. Đánh gãy chân hắnMon, Feb 17, 2020Chap 4. Cầu xin anh tha cho anh Feb 17, 2020Chap 5. Đi câu xin cô ấy tha thứMon, Feb 17, 2020Chap 6. Cái giá của nợ máu phải trả bằng Feb 17, 2020Chap 7. Anh dắt cô ta di phá Feb 17, 2020Chap 8. Đứa bé chết trong lòng cô Feb 17, 2020Chap 9. Ký giấy thỏa thuận ly hônMon, Feb 17, 2020Chap 10. Gặp Lại Kim Feb 18, 2020Chap 11. Em sẽ đi với Feb 18, 2020Chap 12. Chết cũng không buông Feb 18, 2020chap 13. Tôi nghe lời Feb 18, 2020Chap 14. Đê tiện tới mức không có giới Feb 18, 2020Chap 15. Thi Thể Của Đứa Feb 18, 2020Chap 16. Cô ấy đã chết Feb 18, 2020Chap 17. Tìm không thấy cô Feb 18, 2020Chap 18. Em phải chăm sóc tốt cho Feb 19, 2020Chap 19. Tiếp tục sống một cách tốt Feb 20, 2020Chap 20. Em hãy rời xa hắn Feb 21, 2020Chap 21. Ngày mai chúng ta đi xem Feb 21, 2020Sat, Feb 22, 2020Chap 23. Tên khốn nào dám động vào vật sở hữu của hắn. Sun, Feb 23, 2020Chap 24. Cô sắp phải chết Feb 24, 2020Chap 25. Giao Cô Ấy Cho Feb 24, 2020Chap 26. Phá đi đứa con hoang trong bụng của Feb 25, 2020Chap 27. Tôi chết trong tay anh thì anh sẽ cảm thấy thoải mái à?Tue, Feb 25, 2020Chap 28. Hình như không mấy quan tâm đến người Feb 26, 2020Chap thay đổi đến nỗi anh cũng không nhận ra được nữa Wed, Feb 26, 2020Chap sao mấy người cũng không tin tôi Wed, Feb 26, 2020Fri, Feb 28, 2020Chap 32. Hồi ước càng chân thực thì càng đau Feb 28, 2020Fri, Feb 28, 2020Chap 34. Anh sẽ cho em thấy sự kiên trì của Feb 29, 2020Tue, Mar 3, 2020Chap 36. Em chỉ cần yên tâm chấp nhận là Mar 3, 2020Chap 37. Cảm Giác An ToànWed, Mar 4, 2020Chap 38. Vụ cá cược tình yêu. Thu, Mar 5, 2020Sat, Mar 7, 2020Chap tôi muốn chính là cô vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian này . Sun, Mar 8, 2020Mon, Mar 9, 202042. Không để em thắng vụ cá Mar 11, 2020Mon, Mar 16, 2020Ai kết hôn cũng đều muốn mình có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng đôi khi lại có những cuộc Hôn Nhân Trong Thù Hận. Thù hận làm cho con người ta luôn sống trong trạng thái khổ đau và oán giận muốn tìm cách để trả thù. Chỉ vì hiểu lầm mà cô bị người mình yêu hành hạ suốt một năm. mất đi ba đứa con chưa kịp chào đời. Liệu cô có hóa giải thù hận để cô và chồng có một cuộc sống bình an và thanh thản? Trích đoạn truyện "Lại mang thai sao?" Lisa ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 mình. Kết hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang thai. 2 đứa con trước, cô vị chồng của mình_Jeon Jungkook ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn nhất. Lisa cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên định. Đứa con này chắc sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ. Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá....24kooklice Ba mẹ cô đi phía sau, rất đau lòng cho con gái mình, mang cái bụng bầu đi dự lễ cưới của người mình yêu, còn gì đau khổ hơn?Ông tiến lên phía trước, đỡ lấy cánh tay của Du Bán Hạ, sợ cô gục Bán Hạ nhìn sang, mỉm cười, nụ cười chua chát không tả nhìn lên phía trước, cô bất ngờ đứng lại, không tin vào mắt Tiến Hải cầm trên tay một đoá hoa hồng đỏ, mặc bộ lễ phục màu xám, tóc được chải chuốt rất gọn gàng và đẹp mắt, như một chàng hoàng tử vậy. Bước đi của anh đã vững vàng, anh mỉm cười bước từng bước về phía Du Bán người Du Bán Hạ cứ trơ mắt ra nhìn Tống Tiến Hải đang đi về phía mình, trên môi anh nở một nụ cười rất ngọt Bán Hạ vô thức nhìn ra phía sau mình, rồi nhìn xung quanh, nhưng ngoài gia đình cô ra, chỉ có khách mời đã ngồi đầy đủ cả 2 bên, không có cô gái nào mặc lễ phục cô dâu Tiến Hải biết được cô suy nghĩ gì. Anh lại bật cười, nụ cười đẹp hơn. Anh lên tiếng gọi "Du Bán Hạ."Du Bán Hạ xoay người lại nhìn anh, Tống Tiến Hải chợt quỳ một chân xuống trước mặt cô, bộ dang đang cầu Bán Hạ bị bất ngờ trước hành động của Tống Tiến gì đây?Tống Tiến Hải ngước nhìn cô, ánh mắt âu yếm, dịu dàng "Du Bán Hạ, em có đồng ý gả cho anh không?"Du Bán Hạ đưa hai tay che lấy miệng mình, cô dâu chính là chợt nghĩ đến nhiều chuyện, lúc cô cảm thấy có người theo dõi cô, đến lúc người của Tống Tiến Hải đến đón, còn nói gia đình cô không thể vắng mặt, chiếc đầm cô đang mặc lúc này cô mới nhận ra nó là chiếc áo Bán Hạ vẫn đứng đó, nước mắt cô lại rơi xuống, cô không thể tưởng tượng được cảnh này, có mơ cũng không dám mơ Bán Hạ ngậm ngùi, khẽ gật Tiến Hải lúc này mới đứng lên, trao bó hoa cho cô, hướng ba mẹ cô gật đầu, sau đó nắm tay cô bước lên lễ mẹ của Du Bán Hạ vẫn chưa ý thức được gì, họ vẫn còn ngơ gì xảy ra vậy? Ai có thể nói cho họ biết không? Họ gả con gái rồi sao?Ba mẹ của Tống Tiến Hải đứng lên đi về phía họ, mời họ đi đến chỗ ngồi của mới hoàn hồn lại, đi đến ngồi xuống bên cạnh ba mẹ của Tống Tiến như Du Bán Hạ, chuyện quá bất ngờ với họ, như một giấc mơ lễ gần kết thúc, Tống Tiến Hải cúi người đặt nụ hôn lên môi của Du Bán Hạ, nụ hôn của anh ấm áp mà dịu dàng, Du Bán Hạ cảm thấy thật sự hạnh phúc, cô không dám tin là sự thật, càng sợ đây chỉ là một giấc Nghệ Văn ngồi phía dưới, âm thầm nắm lấy tay của Hạ Vũ Yến, Hạ Vũ Yến nhìn sang, thấy Lục Nghệ Văn nhìn cô mỉm cười, cô cũng cười với tiệc kết thúc, khách mời đã về Nghệ Văn bế con trai lên, đi đến đôi vợ chồng của Tống Tiến Nghệ Văn đưa tay ra, nói "Chúc mừng cậu."Tống Tiến Hải cũng bắt tay với Lục Nghệ Văn "Cám ơn anh."Hạ Vũ Yến đưa cho Tống Tiến Hải một hộp quà, chúc mừng Tiến Hải nhận lấy "Cám ơn em , Vũ Yến."Chị ấy là Vũ Yến, chả trách Tống Tiến Hải si tình như Bán Hạ nhìn con trai của Lục Nghệ Văn và Hạ Vũ Yến, bàn tay lại vô thức đặt lên bụng Tiến Hải nhìn Du Bán Hạ, khẽ mỉm tối đến, Tống Tiến Hải đưa Du Bán Hạ về phòng tân hôn, còn ba mẹ của cô thì Tống Tiến Hải đã sắp xếp họ vào một khách sạn sang cửa phòng mở ra, Du Bán Hạ lại ngơ ngác nhìn căn phòng, rất đẹp, rất rộng và thoải mái, Tống Tiến Hải nắm tay cô bước vào trong, để cô ngồi lên giường, anh cúi đầu xuống hôn lên trán Du Bán Hạ, rồi nhẹ giọng nói "Hôm nay em mệt rồi, nghỉ ngơi sớm đi."Du Bán Hạ nhìn anh, gật đầu, Tống Tiến Hải lại đi ra Bán Hạ nhìn xung quanh căn phòng, toàn bộ căn phòng được trang trí bằng hoa cánh hoa hồng đỏ tươi rải lên ga giường màu hồng nhạt, ở giữa được xếp thành hình trái tim, phía đầu giường còn có chữ "LOVE".Cô mỉm cười, niềm hạnh phúc không thể tả, vậy mà trước đó cô lại trách nhầm Tống Tiến giờ cô mới hiểu giác bị ai đó theo dõi, tin tức Tống Tiến Hải âm thầm chuẩn bị lễ đường, Tống Tiến Hải sai người đến đón gia đình cô, còn chuẩn bị quần áo cho ba mẹ cô, chiếc váy cưới lại rất thích hợp với phòng một lần nữa mở ra, Du Bán Hạ xoay người lại, thấy trên tay Tống Tiến Hải có một ly sữa tươi."Em ngồi xuống đây đi." Anh kéo tay Du Bán Hạ ngồi xuống ly sữa xuống bàn, Tống Tiến Hải đưa tay vén tóc Du Bán Hạ "Mấy hôn nay ngồi trên thuyền em có mệt không?"Anh đang quan tâm Bán Hạ khẽ lắc đầu, mỉm Tiến Hải cũng cười, nụ cười rất dịu dàng "Em không thể ngồi được máy bay, nên anh đành để em đi bằng thuyền, nếu không em đến sớm hơn rồi.""Tiến Hải." Du Bán Hạ chăm chú nhìn anh "Em hỏi anh một chuyện được không?""Được." Tống Tiến Hải nói "Em hỏi đi."Du Bán Hạ mím môi, hỏi bằng giọng rất nhỏ, ngại ngùng "Anh... anh có yêu em không?"Tống Tiến Hải chỉ nhìn cô, khoé môi anh hơi cong lên, anh cầm lấy ly sữa đưa cô "Được rồi, em uống đi, đi tắm cho khoẻ rồi ngủ sớm, nghe lời anh."Du Bán Hạ cúi đầu xuống, cầm lấy ly sữa, chỉ gật đầu với ra anh có yêu cô không?Du Bán Hạ nằm trên giường, rất thoải mái, dần dần cô chìm vào giấc ngủ, không biết Tống Tiến Hải đang ngồi bên cạnh cô, anh cứ nhìn cô, anh nằm xuống ôm cô vào lòng, hôn trên trán cô một lần nữa, khẽ nói "Ngủ ngon." Phạm Tiểu Vân giậtmình, quay đầu lại nhìn Lục Nghệ Văn ở đằng sau. Lục Nghệ Văn đi đến trước mặt cô ta, ánh mắt tối sầm lại "Lúc nãy em nói cái gì chết vậy? "Phạm Tiểu Vân thấy hắn nói như vậy, thì thở phào "Anh nghe thấy rồi sao? ""Ai chết rồi?" Anh nhìn chăm chăm vào cô ta hỏi"Không ai cả, em chỉ là..." Cô ta nghẹn ngào nói "Em cảm thấy em trở thành gánh nặng ủa anh quá nhiều, cho nên em muốn... ""Em đang nghĩ bậy bạ gì vậy?" Anh nhíu nhẹ mày, hiển nhiên anh không muốn nghe thấy từ miệng cô nói ra hai từ đó. Tin Hạ Vũ Yến chết đi đã để lại cái gai trong tim anh, càng đau nhói lên mỗi khi hắn nhớ đến. Bây giờ lại nghe Phạm Tiểu Vân nói như vậy, khiến hắn liên tưởng đến Hạ Vũ Yến, trong lòng anh không Tiểu Vân cúi đầu xuống, bộ dạng hối hận, cô ta bình thản trở lại "Vân Vân, sinh mệnh của một người là vô cùng quý giá, anh không hi vọng em tùy tiện chà đạp lên nó, anh hi vọng em có thể sống tốt." Anh xoa đầu cô "Đừng nghĩ nhiều nữa."Phạm Tiểu Vân thấy anh đang đứng gần cô ta, liền ôm chặt lấy anh "Những ngày nay anh cũng không có ở bên em, em rất sợ bị anh ghét bỏ...""Không đâu." Anh không né tránh, vẫn để cô ta ôm "Thôi được rồi." Ang rời khỏi cô ta, xoay người rồi rót một ly nước. Phạm Tiểu Vân thấy hụt hẫng khi anh rời khỏi, liền mím môi...... Tống Tiến Hải và Hạ Vũ Yến đàn ngồi cạnh nhau trong rạp chiếu phim. Màn hình đang phát ra ánh sáng mờ ảo, trong đó đang được phát sóng mới nhất. Nhưng tâm tư của Hạ Vũ Yến không nằm trong bộ phim này. Cô lặng lẽ xoay đầu nhìn, Tống Tiến Hải hơi ngước đầu nhìn lên màn hình điện ảnh, ánh sáng lờ mờ của màn hình đang chiếu vào các góc cạnh trên khuôn mặt của anh, trông càng đẹp hơn. Rõ ràng anh ấy là một người tốt như vậy, khuôn mặt quyến rũ, gia thế tốt, học lực cũng cao, còn không có thói quen nào xấu nữa, anh dịu dàng lễ phép. Đều bởi vì cô, cho nên anh phải rời khỏi gia đình, đi theo cô ra nước khi ở gần cô, anh ấy cứ bị làm tổn thương. Bị đánh, bị ngạt nước còn bị đánh vào chân để lại thương tích suốt đời. Hạ Vũ Yến đau xót trong lòng. Nếu không cô, chắc anh ấy đã là một chàng trai nho nhã, cầm một cuốn sách trên tay, đứng dưới góc cây, gió nhẹ thổi bay góc áo và mái tóc của anh. Một ngày nào đó, anh ấy sẽ gặp được người con gái toàn tâm toàn ý với cô đã phá hoại cuộc sống của anh. Tống Tiến Hải cảm nhận được ánh mắt của cô, liền xoay đầu qua nhìn cô "Sao vậy? Sao em nhìn anh như thế?""Không có gì, em muốn đi vệ sinh một chút." Hạ Vũ Yến cười nói "Anh cứ xem trước đi.""Có cần anh đi chung với em không?" Anh có chút không yên tâm hỏi. "Gì chứ, em đâu có phải là con nít đâu." Cô bất lực nói "Anh xem phim đi."Anh gật đầu nhưng vẫn còn có chút lo lắng về cô. Hạ Vũ Yến đứng dậy, rời khỏi phòng chiếu ngoài đi ngang qua các nhân viên làm việc ở đó, cô nhét một bức thư vào tay họ, nhờ họ đưa cho Tống Tiến Hải sau khi bộ phim kết viên trong rạp có chút ngờ nghệch nhưng vẫn đồng ý đưa giùm cô. Hạ Vũ Yến đi đến cửa, quay đầu lại nhìn về phía Tống Tiến Hải. Anh không còn nhìn cô nữa, nên cô chỉ thấy phía lưng của anh. Cứ như vậy đi Tiến Hải. Hẹn gặp lại, không đúng, phải là không bao giờ gặp lại mới đúng. Chúc anh có một cuộc sống tốt đẹp Vũ Yến một mình không biết đi về đâu trên con đường lớn. Cô đi chậm rãi, đi xong lại dừng, dừng xong rồi lại đi, ngắm nhìn xung quanh thành phố. Đã lâu lắm rồi cô không có đi một mình trên đường như vậy. Lúc đó cô cứ xoay quay Lục Nghệ Văn mỗi ngày, dù cho len lén đi theo hắn cũng là tốt lắm rồi. Sau này bị Lục Nghệ Văn hiểu lầm, thì cô cũng mất đi sự tự do của mình. Sau khi được Tống Tiến Hải cứu thoát và đưa ra nước ngoài, nhưng lại mang thai và sợ Lục Nghệ Văn tìm được đến đây nên chỉ có thể ru rú trong nhà. Bây giờ khó khăn lắm mới có thể ra ngoài một mình, nhưng tại sao lại không có chút thoải mái nào. Hạ Vũ Yến cúi đầu nhìn vào mũi chân của mình, từng bước từng bước đi về phía còn có thể đi đâu đây? Về nước là chuyện không thể nào, có Phạm Tiểu Vân, có quá nhiều quá nhiều người và việc mà cô không muốn đối mặt. Nếu như tiếp tục ở đây thì Tống Tiến Hải sẽ tìm thấy cô. Cô không thể tiếp tục quấy rối cuộc sống của anh nữa. Hạ Vũ Yến vừa đi vừa suy nghĩ, bỗng chốc đi đến một nơi hẻo lánh. Những nơi yên tĩnh sẽ càng dễ dàng khiến cô suy nghĩ về con đường phía trước và những việc làm trong tương lai một cách tốt hơn. Cô vẫn tiếp tục đi về phía trước. Đi đến một lúc, đột nhiên thấy nhói ở đằng sau cổ, còn chưa kịp phản ứng thì cô đã ngất đi. Đằng sau hắn còn có một số người đàn ông ăn mặc như hắn, nhìn thấy hắn quay đầu lại họ liền tránh ra nhường đường đi, có một người phụ nữ đi ra. Người phụ nữ này không ai khác chính là Giang Mỹ Linh. Cô ta nhìn Hạ Vũ Yến đang nằm dưới đất, cười lạnh lùng ra lệnh "Đưa cô ta đi." Hạ Vũ Yến ơi là Hạ Vũ Yến, rất nhanh tôi sẽ cho cô biết hậu quả khi tranh giành người tôi yêu là như thế nào?

hôn nhân trong thù hận