hắn giam cầm cô
Đường Cẩm Thần ôm lấy cô gái, hôn cuồng nhiệt một trận, mặc kệ Kiều Thiển Thiển ở một bên. Hôn hít một hồi, Đường Cẩm Thần ôm cô gái ấy rời khỏi ghế, đi lên lầu. Kiều Thiển Thiển nhìn theo bóng dáng của hắn, móng tay bấm chặt da thịt, đáy mắt chậm rãi nổi lên một cỗ hận ý. … "Chị Thiển Thiển, không thể làm như thế…"
Đúng ngọ, thường thường là giờ vắng khách nhất trong ngày, nhưng ngay trước cửa tiệm cầm đồ lại có một người xâm xúi đi vào. Hắn là một thanh niên khoảng hai mươi, da mặt hắn xạm nắng, quần áo hắn vá khá nhiều, hắn bước vào tiệm cầm đồ, một tay buông ra ngoài, một tay thu trong túi áo.
Đây cũng trở thành một thói quen, mỗi khi hắn tức giận trước mặt cô. Đều dùng cách này để bình ổn tâm trạng. Cũng như xoa dịu tâm trạng cô. "Không sao, anh đi dọn dẹp đống rác rưởi bên dưới một lát. Ở đây đợi anh!" Sở Tuân cẩn thận bế lấy Hà Hân vào trong lòng, sợ vết thương trên người bộ lại bị rách nên không dám dùng lực.
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. "Cô muốn cái gì ở tôi? Tưởng Tuyết Hân, cô nghĩ sau buổi sáng ngày hôm đó, tôi vẫn là Lệ Thương Trì của mười năm trước, vẫn còn yêu thương cô hay sao?" "Cô vẫn muốn nhìn thấy tôi của mười năm trước sao? Tưởng Tuyết Hân, Lệ Thương Trì của năm đó, đã chết rồi." Từng lời nói ra như mũi dao cắm vào tim cô, Tưởng Tuyết Hân biết Lệ Thương Trì hận mình, hơn nữa trong mắt hắn, cô còn là một kẻ mặt dày không có liêm sỉ, với những gì mà cô đã làm với hắn trong quá khứ thì chuyện Lệ Thương Trì hận cô đến tận bây giờ cũng không có gì là sai. Chỉ là, Tưởng Tuyết Hân không nghĩ điều đó đã để lại vết thương sâu đến vậy trong lòng Lệ Thương Trì. Nhưng cô không thể ly hôn được, mối hôn sự này Tưởng Tuyết Hân có chết cũng phải nắm lấy, mặc kệ ánh mắt của hắn có nhìn cô như thế nào. Tưởng Tuyết Hân khẽ thở dài một hơi, mi mắt chậm rãi rũ xuống, cũng thôi không nhìn về phía Lệ Thương Trì nữa. Lời nói run rẩy vang lên không quá lớn, Tưởng Tuyết Hân không biết hắn có nghe được hay không, câu "xin lỗi..." mà cô nén sâu bên trong miệng, Tưởng Tuyết Hân chỉ thấy hắn khựng lại một chút, bóng lưng cô độc vẫn không nghiêng về phía cô lấy một lần, đôi tay bất giác cuộn chặt thành nắm đấm, Lệ Thương Trì sau đó cũng không trả lời gì thêm, chỉ nghe thấy tiếng cửa phòng bị nện mạnh. Hắn quả nhiên, đã nổi giận thật rồi. Tưởng Tuyết Hân cũng không muốn phải cùng hắn rơi vào mối quan hệ không thể cứu vãn, cô cũng không biết đang mong đợi điều gì từ Lệ Thương Trì. Phải chăng là cầu xin một sự tha thứ? Từ người đàn ông đã từng quỳ gối dưới chân cô, chỉ mong cô đừng bỏ rơi hắn. Cứ mỗi lần nghĩ lại chuyện của mười năm trước, Tưởng Tuyết Hân chỉ biết lẳng lặng thở dài. Ai cũng có nỗi khổ tâm riêng, chỉ là không tiện nói ra mà thôi. Nếu thật sự Lệ Thương Trì vì cô mà trở thành như thế này, thì điều đó cũng dễ hiểu quá rồi. Hắn chỉ là không muốn phải chịu thêm bất kỳ thương tổn nào, từ một người đã nhẫn tâm rời bỏ hắn. Đôi mắt thoáng long lanh một vệt sáng nhỏ, nhưng rồi lại vụt tắt như đêm đen, vào một ngày của mười năm trước, có một kẻ si tình yêu đến chết đi sống lại. Tưởng Tuyết Hân nhắm mắt thở dài, cánh tay buông lỏng thả lơi trên giường, lăn qua lăn lại một lúc rồi lại mở mắt nhìn trân lên trần nhà, vẫn là không tránh được não nề mà lại thở dài lần nữa. Bằng một cách nào đó mà hình ảnh của mười năm trước cứ liên tục hiện lên trong đầu. "Nếu anh làm sai điều gì, em cứ nói được không? Anh sẽ sửa đổi, anh nhất định sẽ thay đổi mà, chỉ cần đừng rời xa anh..." Làm sao mà Tưởng Tuyết Hân có thể quên từng câu từng chữ Lệ Thương Trì đã nói, hắn thậm chí không ngại giữa chốn đông người mà quỳ gối trước mặt cô, chỉ để giữ tay cô lại. Lệ Thương Trì của năm đó yêu cô hơn cả bản thân hắn, mặc dù ai ai cũng biết Lệ Thương Trì là kẻ không bao giờ đặt ai khác lên trên cái tôi của chính mình. Nhưng rồi Tưởng Tuyết Hân vẫn là chọn cách rời xa, bỏ lại hắn ở giữa biển người vây quanh, thà rằng cứ nhẫn tâm bỏ đi mà không lưu luyến ngoảnh đầu lại. Nếu không Tưởng Tuyết Hân biết, ngay giây phút nhìn về phía Lệ Thương Trì lần nữa, cô nhất định sẽ mềm lòng. Chỉ cần hắn không oán hận cô, thì đó cũng là mong muốn xa xỉ nhất của Tưởng Tuyết Hân rồi. Nhưng đời thật lại không giống như những cuốn phim, khoảnh khắc mà Lệ Thương Trì thẳng thừng nói với cô rằng "Tưởng Tuyết Hân, tôi xác nhận rằng đã không còn tình cảm với cô nữa". Đau đớn thay, lại còn có thể nghe được từng mãnh thủy tinh vỡ ra trong tâm can của mình. Không dám oán trách, không không dám dằn vặt, bởi vì mọi thứ đều là do Tưởng Tuyết Hân cô lựa chọn, dù có hối hận cũng không đến lượt cô. Lẽ nào phải ly hôn thật sao? Biết đâu được có khi Lệ Thương Trì thật sự là đang mong đợi tờ đơn ly hôn đó, vì cuộc hôn nhân này là do mẹ cô đã thỏa thuận với hắn. Chán ghét còn không hết, mong muốn được giải thoát có khi lại dày hơn. Lẫn lộn giữa một đầu suy nghĩ phức tạp, trước đây còn quyết tâm rằng nếu Lệ Thương Trì có thay đổi hay oán hận cô như thế nào, cũng không được nghĩ đến hai chữ ly hôn. Vậy mà mới gần một năm đã không thể nhịn nhục nổi, nếu là trước đây Tưởng Tuyết Hân cô sẽ sống mà không cần phải lo nghĩ những gì, gia thế của Tưởng Tuyết Hân hoàn toàn trái ngược với Lệ Thương Trì. Nhưng bây giờ thì giống như cả hai đổi số mệnh cho nhau, hình như là ông trời đang muốn cô phải cảm nhận được cuộc sống mà trước kia Lệ Thương Trì đã phải lầm lũi trong bóng tối. Hiện tại là vì em trai, cho nên Tưởng Tuyết Hân có chết cũng phải cố gắng bám lấy. Cứ thế ôm theo muộn phiền trong lòng mà ngủ qua một đêm, quả nhiên là không nên quyết định điều gì khi tâm trạng đang trở nên tồi tệ và nhất là rơi vào thời điểm đêm khuya. May là Tưởng Tuyết Hân vẫn còn tỉnh táo nên mới không quyết định yêu cầu ly hôn, người ta có bảo cô ngu ngốc cũng không sao, chỉ cần Lệ Thương Trì không buông tay trước thì Tưởng Tuyết Hân cũng sẽ cố gắng nắm lấy. Cô nghĩ rằng hắn còn hận cô nên mới nhẫn tâm nói ra những lời lạnh nhạt như thế, Lệ Thương Trì luôn cộc cằn bảo rằng Tưởng Tuyết Hân hãy đề đơn ly hôn, nhưng nếu hắn thật sự không muốn trói buộc bên cạnh cô nữa, thì vẫn có thể đơn phương ly hôn kia mà. Mù quáng cũng được, ngây dại cũng được, cô vẫn muốn ở bên cạnh hắn cho đến khi thấy tờ đơn từ chính bàn tay Lệ Thương Trì gửi đến.
Chiếm Hữu Lấy Em Chương 17 Giam Giữ 2 /17 Sau khi thấy hắn đi ra ngoài, Bạch Hàn Thiên nhớ lại lúc hắn ép cô uống hết ly sữa vẫn còn lưu lại trong miệng, cô cảm thấy hết sức buồn nôn. Cô chỉ muốn nôn hết ra mà thôi. Căn phóng rộng lớn lại được bày trí hết sức đơn giản mang lại cảm giác lạnh lẽo đến khó thở. Bạch Hàn Thiên thu mình trong một góc phòng. Trước mắt cô bỗng xuất hiện vô số hình ảnh của quá khứ. Phải rồi khi đó cô cũng thu mình như thế này. Bạch Hàn Thiên cứ ngồi như vậy không biết mấy giờ đồng hồ… Tiếng gõ cửa phòng cũng chẳng lấy được sự chú ý của cô. Dì Trần đã gõ cửa mấy lần rồi mà bên trong vẫn không có động tĩnh gì bèn mở cửa đi vào. Bà nhìn khắp phòng, khó khăn lắm mới tìm thấy cô. Bà vội đi đến dìu Bạch Hàn Thiên lên giường – Tại sao tiểu thư lại ngồi dưới đất như thế? Ngộ nhỡ bị bệnh thì phải làm sao? – … – Tiểu thư, cô có muốn ăn gì không? Từ lúc uống ly sữa đến giờ cũng đã hơn bốn tiếng rồi đó. Cô có muốn… – Không cần, dì ra ngoài Bạch Hàn Thiên nhàn nhạt nói. – Tiểu thư… – Dì ra ngoài đi. – Tiểu thư… thiếu gia muốn đưa cho cô thứ này…_ Bà đưa cho một bộ quần áo và một xấp giấy. – … – Tôi ra ngoài trước, có gì cần tiểu thư cứ Bà đi ra ngoài. Bạch Hàn Thiên cảnh giác nhìn xấp giấp giấy. Cuối cùng cô cũng quyết định cầm lên xem. Thì ra là bản hợp đồng, một là về việc kí hợp đồng với công ty cái còn lại không cần nhìn cũng biết. Có nên kí vào không, hợp đồng của công ty nhất định phải kí nếu không vấn đề tài chính của công ty sẽ gặp vấn đề nghiêm trọng. Bạch Hàn Thiên sau khi suy nghĩ kĩ, cô quyết định kí vào bản họp đồng hợp tác còn cái kia cô nhất định không kí. *** Phòng ăn… Âu Dương Nhất Phong đang ngồi đó nghĩ ngợi cũng như chờ đợi điều gì. Thấy dì Trần đi xuống hắn lãnh đạm hỏi – Cô ấy như thế nào rồi? – Vẫn như vậy, thu mình vào một góc. – Dì đưa cho cô ấy chưa? – Rồi, thưa cậu chủ. – Được rồi, cảm ơn dì. Dì Trần dọn bữa tối cho hắn dùng… Sau khi dùng xong, hắn nhanh chóng đi lên phòng tìm cô. Hai tên vệ sĩ thấy hắn đến liền gập người cúi chào – Lão đại. Âu Dương Nhất Phong mở cửa bước vào. Hắn biết cô sẽ không nhận bất kì thứ gì từ hắn. Bộ quần áo vẫn còn nguyên đó nhưng tập hồ sơ đã được mở. Bạch Hàn Thiên nhìn hắn đầy cảnh giác – Anh muốn gì ở tôi? – Em quyết định như thế nào về hai bản hợp đồng?_ Hắn không trả lời câu hỏi của cô. – Hợp đồng của công ty tôi sẽ kí còn cái kia thì không. – Nếu tôi muốn em kí luôn cái kia thì sao? – Chuyện đó sẽ không xảy ra. – Để tôi cho em biết một chuyện. Nếu em chịu kí tôi sẽ cho em những gì em muốn. – Tôi không cần. – Ngay cả tự do đi lại. – … – Em tự mình nghĩ kĩ. Dù kí hay không em vẫn là người của tôi. Quyền lợi của em tùy thuộc vào em. Tôi cho em thời gian đến ngày Giọng nói của hắn lạnh đến thấu xương. Bạch Hàn Thiên biết hắn đang nổi giận. Nếu bây giờ cô nói ra những điều gì khiến hắn không vui thì người nhận hậu quả sẽ là cô. Âu Dương Nhất Phong thấy cô im lặng đành xoay người ra khỏi phòng. *** Quách Đình Đình và Vương Thiên Vy ở nhà lo đến mất ngủ. Bạch Hàn Thiên đã mất tích gần một ngày rồi. Gọi điện thoại thì không bắt máy. Đến công ty tìm cũng không gặp. Cả hai người họ lục tung cả biệt thự của Bạch Hàn Thiên vẫn không tìm ra manh mối nào. Báo cảnh sát thì họ bảo là chưa đủ 24 tiếng nên không thể phát lệnh tìm người. Quách Đình Đình và Vương Thiên Vy đành trở về nhà đợi. Cả hai tin rằng cô nhất định sẽ không sao. *** Biệt thự Bán Nguyệt… Những lời hắn nói như là mệnh lệnh hay là lời đe dọa đối với cô. Nếu kí cô sẽ trở thành người phụ nữ của hắn, còn không kí cô vẫn bị hắn giam cầm. Cô như đang ở giữa hai dòng nước, phân vân không biết nên lựa chọn như thế nào. Càng suy nghĩ đầu của cô càng đau rồi không biết cô thiếp đi từ lúc nào. Âu Dương Nhất Phong sau khi giải quyết xong đống công văn của hai giới hắc – đồng hồ cũng đã hơn một giờ sáng. Hắn mệt mỏi rời khỏi thư phòng. Theo thói quen, hắn trở về phòng của mình. Vừa mở cửa vào hắn mới chợt nhớ ra, bây giờ trong phòng này còn có cô. Nhìn cơ thể nhỏ bé của cô nằm trên chiếc giường lớn. Cơ thể lúc ẩn lúc hiện dưới chiếc áo sơmi rộng thùng thình, trong đầu hắn bỗng xuất hiện những hình ảnh cô nằm dưới thân hắn mà rên rĩ. Cố xua đi những hình ảnh đó, có lẽ hắn mệt mỏi quá nên mới có những suy nghĩ như vậy. Nhanh chóng bước vào phòng tắm, hắn cần phải tỉnh táo lại. Hắn tiếp cận cô, làm cho cô đau khổ. Hắn luôn nhắc nhở mình không được quên. Âu Dương Nhất Phong trở ra trên người chỉ quấn một chiếc khăn che đi vậy nam tính của mình. Nhẹ nhàng nằm xuống giường, cơ thể căng thẳng cả ngày rốt cuộc cũng thả lỏng. Anh nhìn cô, khuôn mặt xinh đẹp, đôi môi nhỏ nhắn ửng hồng khiến người ta chỉ muốn cắn nhưng có vẻ cô đang mơ thấy ác mộng. Mi tâm không ngừng co lại dãn ra, miệng lẩm bẩm điều gì đó không rõ. Ôm cô vào lòng, hắn không kìm được đặt lên trán cô một nụ hôn như đang trấn an rồi từ chìm vào giấc ngủ. /17 VUI LÒNG MÔ TẢ LỖI Cám ơn bạn đã báo nha Thể loại
“Hãy coi chừng để không ai giam cầm anh em bằng các triết lý cùng những tư tưởng gian trá và rỗng tuếch theo truyền thống của loài người”.—CÔ 28. 1. Theo Cô-lô-se 24, 8, Sa-tan cố giam cầm tư tưởng của chúng ta bằng cách nào? Sa-tan muốn chúng ta quay lưng lại với Đức Giê-hô-va. Để đạt được mục tiêu, hắn tìm cách giam cầm tư tưởng của chúng ta, tức tác động đến lối suy nghĩ, khiến chúng ta nghĩ theo cách hắn muốn. Hắn cố thuyết phục hoặc lừa gạt chúng ta bằng cách khơi dậy và lợi dụng những ước muốn của mình.—Đọc Cô-lô-se 24, 8. 2, 3. a Tại sao chúng ta nên chú ý đến lời cảnh báo nơi Cô-lô-se 28? b Chúng ta sẽ xem xét điều gì trong bài này? 2 Sự thật là mỗi chúng ta đều có nguy cơ bị Sa-tan lừa gạt. Hãy nhớ là Phao-lô không viết lời cảnh báo nơi Cô-lô-se 28 cho những người không tin đạo. Ông viết lời ấy cho các tín đồ được xức dầu bằng thần khí thánh Cô 12, 5. Những tín đồ thời đó từng có nguy cơ bị lừa gạt, ngày nay chúng ta lại càng có nguy cơ bị lừa gạt hơn 1 Cô 1012. Tại sao? Vì Sa-tan đã bị quăng xuống trái đất; hắn ra sức lừa gạt những tôi tớ trung thành của Đức Chúa Trời Khải 129, 12, 17. Ngoài ra, chúng ta đang sống trong thời kỳ mà những kẻ gian ác và kẻ giả mạo “ngày càng tồi tệ”.—2 Ti 31, 13. 3 Trong bài này, chúng ta sẽ xem Sa-tan dùng những “tư tưởng gian trá và rỗng tuếch” để tác động đến lối suy nghĩ của mình như thế nào. Chúng ta sẽ nhận ra ba “mưu kế” hoặc “mánh khóe” mà hắn sử dụng Ê-phê 611; chú thích. Bài tiếp theo sẽ thảo luận cách để loại bỏ tác động tiêu cực mà có lẽ chúng ta đang bị ảnh hưởng bởi thủ đoạn của Sa-tan. Nhưng trước tiên, hãy xem chúng ta rút ra bài học nào từ cách Sa-tan làm lầm lạc dân Y-sơ-ra-ên sau khi họ vào Đất Hứa. BỊ CÁM DỖ ĐỂ THỜ THẦN TƯỢNG 4-6. Theo Phục truyền luật lệ 1110-15, dân Y-sơ-ra-ên phải thay đổi cách thức trồng trọt nào khi định cư trong Đất Hứa? 4 Sa-tan xảo quyệt cám dỗ dân Y-sơ-ra-ên thờ thần tượng. Hắn làm thế bằng cách nào? Hắn biết là họ cần thực phẩm nên đã lợi dụng điểm này để khiến họ làm điều hắn muốn. Khi dân Y-sơ-ra-ên vào Đất Hứa, họ phải thay đổi cách thức trong việc trồng trọt. Ở Ai Cập, dân Y-sơ-ra-ên dẫn nước từ sông Nin để tưới tiêu. Tuy nhiên, ở Đất Hứa không có hệ thống sông ngòi lớn, nên họ phụ thuộc vào nước mưa và sương. Đọc Phục truyền luật lệ 1110-15; Ê-sai 184, 5. Vì thế, dân Y-sơ-ra-ên phải học cách thức trồng trọt mới. Điều này không dễ vì đa số những người biết về trồng trọt đều đã chết trong hoang mạc. Sa-tan đã thay đổi lối suy nghĩ của những nông dân Y-sơ-ra-ên như thế nào? Xem đoạn 4-6 * 5 Đức Giê-hô-va giải thích cho dân ngài là hoàn cảnh của họ đã thay đổi. Rồi ngài đưa ra một lời cảnh báo mà khi mới nghe thì có vẻ không liên quan gì đến vấn đề nông nghiệp, ngài phán “Hãy cẩn thận đừng để lòng mình bị dụ đi lạc lối, thờ các thần khác và quỳ lạy chúng” Phục 1116, 17. Tại sao Đức Giê-hô-va cảnh báo việc thờ thần giả trong khi ngài đang nói về việc học cách thức trồng trọt mới? 6 Đức Giê-hô-va biết là dân Y-sơ-ra-ên dễ bị cám dỗ để học cách trồng trọt mới từ dân ngoại giáo xung quanh. Dĩ nhiên, các dân xung quanh có nhiều kinh nghiệm hơn, và dân Y-sơ-ra-ên có thể học hỏi được những kỹ năng hữu ích, nhưng có một mối đe dọa. Lối suy nghĩ của những nông dân Ca-na-an bị ảnh hưởng bởi niềm tin vào thần Ba-anh. Họ xem Ba-anh là thần bầu trời, thần ban mưa. Đức Giê-hô-va không muốn dân ngài bị lừa gạt bởi những niềm tin sai lầm ấy. Tuy nhiên, hết lần này đến lần khác, dân Y-sơ-ra-ên chọn thờ Ba-anh Dân 253, 5; Quan 213; 1 Vua 1818. Hãy xem Sa-tan đã giam cầm dân Y-sơ-ra-ên như thế nào? BA THỦ ĐOẠN MÀ SA-TAN DÙNG ĐỂ GIAM CẦM DÂN Y-SƠ-RA-ÊN 7. Đức tin của dân Y-sơ-ra-ên bị thử thách ra sao khi họ vào Đất Hứa? 7 Thủ đoạn đầu tiên mà Sa-tan dùng là lợi dụng ước muốn tự nhiên. Dân Y-sơ-ra-ên muốn có mưa để có thể trồng trọt. Ở Đất Hứa rất ít khi có mưa từ cuối tháng 4 đến tháng 9 mỗi năm. Sự sống và mùa màng của họ phụ thuộc vào mùa mưa, thường bắt đầu từ khoảng tháng 10. Sa-tan lừa gạt dân Y-sơ-ra-ên khiến họ tin rằng để mùa màng tốt tươi, họ phải bắt chước thực hành của dân ngoại giáo xung quanh. Các dân đó tin là cần thực hiện một số nghi lễ tế thần để được giúp đỡ và ban mưa. Những người thiếu đức tin nơi Đức Giê-hô-va tin đó là cách duy nhất để mưa rơi đúng mùa, vì thế họ thực hiện những nghi lễ ngoại giáo nhằm tôn vinh thần Ba-anh. 8. Thủ đoạn thứ hai mà Sa-tan dùng là gì? Hãy giải thích. 8 Thủ đoạn thứ hai mà Sa-tan dùng là khơi dậy ham muốn vô luân. Các dân ngoại giáo xung quanh thờ thần của họ bằng những hành vi bại hoại. Hình thức thờ phượng đáng ghê tởm này bao gồm thực hành mại dâm của nam lẫn nữ nơi đền thờ. Hành vi đồng tính và những hành vi gian dâm khác không những được dung túng mà còn được xem là điều bình thường! Phục 2317, 18; 1 Vua 1424. Dân ngoại giáo tin rằng những nghi lễ này khiến thần của họ ban phước cho đất đai màu mỡ. Nhiều người Y-sơ-ra-ên đã bị thu hút bởi những nghi lễ gian dâm đồi bại đó, vì thế họ chọn thờ các thần giả. Thực tế là họ đang bị Sa-tan giam cầm. 9. Theo những lời nơi Ô-sê 216, 17, Sa-tan đã làm lu mờ Đức Giê-hô-va như thế nào? 9 Thủ đoạn thứ ba mà Sa-tan dùng là hắn làm lu mờ Đức Giê-hô-va, khiến dân Y-sơ-ra-ên khó phân biệt ngài với các thần khác. Vào thời nhà tiên tri Giê-rê-mi, Đức Giê-hô-va đã phán rằng các tiên tri giả khiến dân ngài quên danh ngài “vì Ba-anh” Giê 2327. Dường như dân Đức Chúa Trời đã ngưng dùng danh Giê-hô-va và thay thế bằng Ba-anh, nghĩa là “chủ”. Hành động này sẽ khiến dân Y-sơ-ra-ên khó phân biệt giữa Đức Giê-hô-va và Ba-anh, và dễ pha trộn sự thờ phượng Ba-anh với sự thờ phượng Đức Giê-hô-va.—Đọc Ô-sê 216, 17 và chú thích. CÁC THỦ ĐOẠN MÀ SA-TAN DÙNG NGÀY NAY 10. Sa-tan dùng những thủ đoạn nào ngày nay? 10 Ngày nay, Sa-tan dùng cùng những thủ đoạn mà hắn dùng thời xưa. Hắn giam cầm người ta bằng cách lợi dụng ước muốn tự nhiên, cổ xúy thực hành gian dâm và làm lu mờ Đức Giê-hô-va, khiến người ta khó phân biệt ngài với các thần khác. Hãy xem thủ đoạn thứ ba của hắn trước tiên. 11. Bằng cách nào Sa-tan làm lu mờ Đức Giê-hô-va? 11 Sa-tan làm lu mờ Đức Giê-hô-va, khiến người ta khó phân biệt ngài với các thần khác. Sau khi các sứ đồ qua đời, một số người tự nhận là môn đồ Đấng Ki-tô bắt đầu lan truyền những giáo lý sai lầm Công 2029, 30; 2 Tê 23. Những kẻ bội đạo khiến người ta không còn nhận ra Đức Chúa Trời thật và duy nhất là ai. Chẳng hạn, họ ngưng dùng danh Đức Chúa Trời trong các bản Kinh Thánh của họ và thay thế bằng tước vị “Chúa” hoặc những tước vị khác. Khi loại bỏ danh riêng của Đức Chúa Trời và thay thế bằng “Chúa”, họ khiến người đọc Kinh Thánh khó phân biệt Đức Giê-hô-va với những “chúa” khác được nhắc đến trong Kinh Thánh 1 Cô 85. Họ dùng cùng một tước vị “Chúa” để gọi Đức Giê-hô-va và Chúa Giê-su, làm cho người ta khó nhận biết Đức Giê-hô-va và Con của ngài là hai đấng khác nhau Giăng 173. Điều này đã góp phần hình thành thuyết Chúa Ba Ngôi, là giáo lý không hề được dạy trong Lời Đức Chúa Trời. Hậu quả là nhiều người xem Đức Chúa Trời là mầu nhiệm và cho rằng họ không thể hiểu về ngài. Quả là một lời nói dối tai hại!—Công 1727. Sa-tan đã dùng tôn giáo sai lầm như thế nào để cổ xúy ham muốn vô luân, bao gồm hành vi đồng tính? Xem đoạn 12 * 12. Tôn giáo sai lầm cổ xúy điều gì, và hậu quả là gì như được nói nơi Rô-ma 128-31? 12 Sa-tan khơi dậy ham muốn vô luân. Vào thời dân Y-sơ-ra-ên, Sa-tan dùng tôn giáo sai lầm để cổ xúy sự gian dâm. Ngày nay, hắn cũng dùng thủ đoạn y như vậy. Tôn giáo sai lầm dung túng và thậm chí cổ xúy hành vi đồi bại. Vì thế, nhiều người nhận mình thờ phượng Đức Chúa Trời đã không còn làm theo tiêu chuẩn đạo đức rõ ràng của ngài. Trong lá thư gửi tín đồ ở Rô-ma, sứ đồ Phao-lô miêu tả những hậu quả của việc lờ đi tiêu chuẩn tin kính. Đọc Rô-ma 128-31. “Những điều không nên làm” mà Phao-lô nói đến bao hàm mọi hình thức gian dâm, trong đó có hành vi đồng tính Rô 124-27, 32; Khải 220. Quả thật, việc theo sát sự dạy dỗ của Kinh Thánh là điều vô cùng quan trọng! 13. Một thủ đoạn khác Sa-tan dùng là gì? 13 Sa-tan lợi dụng ước muốn tự nhiên. Chúng ta có ước muốn tự nhiên là muốn học những kỹ năng có thể giúp nuôi sống bản thân và gia đình 1 Ti 58. Thường thì chúng ta có thể học được những kỹ năng đó khi siêng năng học tập ở trường. Nhưng hãy thận trọng. Ngoài việc dạy học sinh kỹ năng thực tế, hệ thống giáo dục tại nhiều quốc gia còn dạy về những triết lý của con người. Trường học khiến cho học sinh đặt nghi vấn về sự hiện hữu của Đức Chúa Trời và xem thường Kinh Thánh. Họ được dạy là tất cả những người trí thức tin rằng sự sống là do tiến hóa Rô 121-23. Những sự dạy dỗ như thế trái ngược với “sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời”.—1 Cô 119-21; 318-20. 14. Triết lý của con người cổ vũ điều gì? 14 Triết lý của con người lờ đi và thậm chí chống lại các tiêu chuẩn công chính của Đức Giê-hô-va. Nó không giúp một người vun trồng các khía cạnh của bông trái thần khí nhưng cổ vũ “các việc làm của xác thịt” Ga 519-23. Nó sinh ra sự kiêu căng, ngạo mạn; hậu quả là người ta “chỉ biết yêu bản thân” 2 Ti 32-4. Những đặc tính này trái ngược với sự nhu mì, khiêm nhường mà Đức Chúa Trời muốn tôi tớ ngài vun trồng 2 Sa 2228. Một số tín đồ theo đuổi việc học lên cao đã để tâm trí mình bị uốn nắn bởi tư tưởng của con người thay vì của Đức Chúa Trời. Hãy xem một ví dụ cho thấy điều gì có thể xảy ra nếu chúng ta lờ đi mối nguy hiểm. Triết lý của con người có thể bóp méo lối suy nghĩ của chúng ta ra sao? Xem đoạn 14-16 * 15, 16. Anh chị học được điều gì từ kinh nghiệm của một chị? 15 Một chị phụng sự trọn thời gian hơn 15 năm nói “Là một Nhân Chứng, tôi đã đọc và nghe về mối nguy hiểm khi theo đuổi việc học lên cao, nhưng tôi lờ đi những lời cảnh báo ấy. Tôi nghĩ lời khuyên đó không áp dụng cho mình”. Chị ấy đã phải đối mặt với những thử thách nào? Chị thừa nhận “Việc học chiếm nhiều thời gian và năng lực đến mức tôi không còn đủ thì giờ để tâm sự với Đức Giê-hô-va như trước kia. Tôi kiệt sức đến độ chẳng còn hứng thú thảo luận Kinh Thánh với người ta và chuẩn bị kỹ cho các buổi nhóm họp. Tôi mừng là khi nhận ra việc học lên cao gây nguy hại cho mối quan hệ với Đức Giê-hô-va, tôi biết mình phải ngừng việc học. Và tôi đã làm thế”. 16 Sự giáo dục ấy đã tác động thế nào đến lối suy nghĩ của chị? Chị cho biết “Tôi cảm thấy xấu hổ khi phải thừa nhận là sự giáo dục mà tôi từng theo đuổi đã dạy tôi chỉ trích người khác, đặc biệt là anh em đồng đạo, kỳ vọng quá cao nơi họ và dần xa lánh họ. Phải mất một khoảng thời gian dài tôi mới loại bỏ được lối suy nghĩ đó. Kinh nghiệm này giúp tôi nhận ra là thật nguy hiểm khi lờ đi những lời cảnh báo mà Cha trên trời đưa ra qua tổ chức của ngài. Đức Giê-hô-va biết tôi rõ hơn những gì tôi biết về mình. Giá như lúc đó tôi nghe lời ngài!”. 17. a Chúng ta nên quyết tâm làm gì? b Chúng ta sẽ thảo luận điều gì trong bài tới? 17 Hãy quyết tâm để không bao giờ bị giam cầm bởi “những tư tưởng gian trá và rỗng tuếch” của thế gian Sa-tan. Hãy tiếp tục cảnh giác trước những thủ đoạn của hắn 1 Cô 318; 2 Cô 211. Đừng bao giờ để hắn làm lu mờ Đức Giê-hô-va. Hãy sống theo các tiêu chuẩn đạo đức cao của ngài. Và đừng để những mưu kế của Sa-tan khiến anh chị lờ đi lời khuyên của ngài. Nhưng anh chị nên làm gì nếu nhận ra mình đang bị ảnh hưởng bởi lối suy nghĩ của thế gian? Bài tới sẽ cho thấy làm thế nào Lời Đức Chúa Trời có thể giúp chúng ta phá đổ những suy nghĩ và thói quen đã ăn sâu trong lòng.—2 Cô 104, 5.
hắn giam cầm cô